Thiệt lạ
lại nhớ chi em,
Cái người con gái
dấu tên năm nào.
Chẳng biết sao
chợt dâng trào...
Dò qua facebook
ảnh nào...ai đây!
Cái gì xao xuyến
chỗ này,
Cái gì nghèn nghẹn
loay hoay sự tình.
Tự dưng
lại thẹn lấy mình,
Cái hồi ấy đó
mắt mình đăm chiêu.
Nhìn em trong dáng
mỹ miều,
Không tha thướt lắm
đủ siêu lòng mình.
Trải một thời
trong lênh đênh,
Cả tôi em hiểu
buồn tênh nhiều rồi.
Đến với em
ý không lời,
Cho mình chắp nối
lại đời dỡ dang...
Em trong giây phút
ngỡ ngàng,
Còn tôi tình đã
miên man với tình!
Nhưng sao duyên phận
không thành...
Em tôi ngờ vực
nên đành lẻ đôi.
Đã năm năm cũ
xa rồi,
Em tôi biền biệt
không lời cho nhau.
Cho tôi
khỏa lấp niềm đau,
Cho em bương chải
qua cầu neo đơn.
Điệu luân vũ
thiếu tiếng đàn,
Nhịp chân bước lệch
trên sàn ai trông.
Hôm nay
tiếng sóng lạc dòng !
lại nhớ chi em,
Cái người con gái
dấu tên năm nào.
Ảnh fb Võ Nhàn. |
chợt dâng trào...
Dò qua facebook
ảnh nào...ai đây!
Cái gì xao xuyến
chỗ này,
Cái gì nghèn nghẹn
loay hoay sự tình.
Tự dưng
lại thẹn lấy mình,
Cái hồi ấy đó
mắt mình đăm chiêu.
Nhìn em trong dáng
mỹ miều,
Không tha thướt lắm
đủ siêu lòng mình.
Trải một thời
trong lênh đênh,
Cả tôi em hiểu
buồn tênh nhiều rồi.
Đến với em
ý không lời,
Cho mình chắp nối
lại đời dỡ dang...
Em trong giây phút
ngỡ ngàng,
Còn tôi tình đã
miên man với tình!
Nhưng sao duyên phận
không thành...
Em tôi ngờ vực
nên đành lẻ đôi.
Đã năm năm cũ
xa rồi,
Em tôi biền biệt
không lời cho nhau.
Cho tôi
khỏa lấp niềm đau,
Cho em bương chải
qua cầu neo đơn.
Điệu luân vũ
thiếu tiếng đàn,
Nhịp chân bước lệch
trên sàn ai trông.
Hôm nay
tiếng sóng lạc dòng !