Làng tôi
hướng mặt về Nam,
Vài ba đảo nhỏ
chắn làn thủy phong.
Triều cường xuôi ngược
mặc dòng,
Những con thuyền nhỏ
tấm lòng sắt son.
Làng tôi
ven Thái Bình Dương,
Quanh năm
nghe tiếng sóng dồn dập xô.
Cá tươi đủ cỡ
theo mùa,
Đã nên sức sống được thua
biển trời,
Những đêm
tròn ánh trăng soi,
Những ngày
nắng cháy có lời tình mơ...
Người đi
để lại mong chờ,
Người về mang đủ tâm ...
hề năm nào.
Hề thế nhân!
hề chiêm bao!
Làng tôi
cõi nhớ nói sao cho vừa!
Hề màn hát bộ dẫu khuya,
Câu bài chòi cổ
giấc trưa êm đềm.
Mái chèo lướt
sóng sao đêm,
Trải nghìn năm vẫn
con tim cậy nhờ.
Làng tôi
màu biển của thơ,
Màu xanh của đảo
màu tơ cát vàng...
hướng mặt về Nam,
Vài ba đảo nhỏ
chắn làn thủy phong.
Ảnh fb Vũng Nồm, Dương Trọng Ba. |
mặc dòng,
Những con thuyền nhỏ
tấm lòng sắt son.
Làng tôi
ven Thái Bình Dương,
Quanh năm
nghe tiếng sóng dồn dập xô.
Cá tươi đủ cỡ
theo mùa,
Đã nên sức sống được thua
biển trời,
Những đêm
tròn ánh trăng soi,
Những ngày
nắng cháy có lời tình mơ...
Người đi
để lại mong chờ,
Người về mang đủ tâm ...
hề năm nào.
Hề thế nhân!
hề chiêm bao!
Làng tôi
cõi nhớ nói sao cho vừa!
Hề màn hát bộ dẫu khuya,
Câu bài chòi cổ
giấc trưa êm đềm.
Mái chèo lướt
sóng sao đêm,
Trải nghìn năm vẫn
con tim cậy nhờ.
Làng tôi
màu biển của thơ,
Màu xanh của đảo
màu tơ cát vàng...