Xuân mà
khi nắng khi mưa,
Melbourne cứ thế
sao vừa lòng ai!
"Thức đêm mới biết đêm dài,
Ở lâu mới biết dạ ai thế nào!" (*)
Nửa đời người
thương làm sao!
Mình yêu cái lạnh
thấm vào tủy xương.
Nửa đời người
đã víu nương,
Mình yêu cái nóng
lạ thường cháy da!
Không vờ vĩnh
như ai xa...
Melbourne tôi đó
đó là...của tôi!
Tính tình mình
giống nó rồi...
Khi mưa khi nắng
lắm hồi đổi thay.
Mồ hôi
qua mí mắt cay,
Khi run mới biết
mình rày...cô đơn.
Đêm khiêu vũ
thích tiếng đàn,
Ngày mê ngủ nướng
bàng hoàng thức trưa.
Như Melbourne
không ai ưa,
mà tôi thế đó
nắng mưa mặc lòng.
Còn chút đời
xin thong dong...
Ngâm thơ vô tữu
dặn lòng vô ưu.
(*) Ca dao, tục ngữ Việt.
khi nắng khi mưa,
Melbourne cứ thế
sao vừa lòng ai!
"Thức đêm mới biết đêm dài,
Ở lâu mới biết dạ ai thế nào!" (*)
Ảnh bxl fb. |
thương làm sao!
Mình yêu cái lạnh
thấm vào tủy xương.
Nửa đời người
đã víu nương,
Mình yêu cái nóng
lạ thường cháy da!
Không vờ vĩnh
như ai xa...
Melbourne tôi đó
đó là...của tôi!
Tính tình mình
giống nó rồi...
Khi mưa khi nắng
lắm hồi đổi thay.
Mồ hôi
qua mí mắt cay,
Khi run mới biết
mình rày...cô đơn.
Đêm khiêu vũ
thích tiếng đàn,
Ngày mê ngủ nướng
bàng hoàng thức trưa.
Như Melbourne
không ai ưa,
mà tôi thế đó
nắng mưa mặc lòng.
Còn chút đời
xin thong dong...
Ngâm thơ vô tữu
dặn lòng vô ưu.
(*) Ca dao, tục ngữ Việt.