Mẹ ơi,
con tin thật mà,
Dẫu là lời ấy
cho qua nội tình.
Con biết
mẹ
luôn hy sinh,
Cho đàn con dại
của mình ấm no...
Nhưng sao
con
cứ dại khờ,
Thật thà, ngu ngốc
để bà chịu thương,
Giữa khó khăn
cam đoạn trường,
Đắp bồi hạnh phúc
nên gương gia đình.
Thế gian
ai sánh nổi...tình!
Yêu thương hiền mẫu
quán hình Thế Âm...
Dối...bình yên
trong âm thầm!
Cho liền vũ trụ
ca cầm ngàn năm.
Vượt lên
luận nghĩa tri âm!
Vượt trên châu báu
xếp trong đời thường.
Cao đẹp thay
dối...nhịn nhường!
Tấm lòng nhân ái
phi thường Mẹ tôi!
con tin thật mà,
Dẫu là lời ấy
cho qua nội tình.
Ảnh fb. |
mẹ
luôn hy sinh,
Cho đàn con dại
của mình ấm no...
Nhưng sao
con
cứ dại khờ,
Thật thà, ngu ngốc
để bà chịu thương,
Giữa khó khăn
cam đoạn trường,
Đắp bồi hạnh phúc
nên gương gia đình.
Thế gian
ai sánh nổi...tình!
Yêu thương hiền mẫu
quán hình Thế Âm...
Dối...bình yên
trong âm thầm!
Cho liền vũ trụ
ca cầm ngàn năm.
Vượt lên
luận nghĩa tri âm!
Vượt trên châu báu
xếp trong đời thường.
Cao đẹp thay
dối...nhịn nhường!
Tấm lòng nhân ái
phi thường Mẹ tôi!