Ngợi ca người phụ nữ kiên cường,
Mẹ Nấm!(*)
Cô chào đời giữa quê hương thống nhất,
Một Việt Nam độc lập, tự do.
Cả tuổi trẻ được đồng bào đùm bọc,
Biết yêu con đê, làng xóm, biển trời,
Biết thương người như thể thương thân!(**)
Cũng năm ấy giặc tràn qua biên giới.
Lấn đất, giết dân nghèo vô tội!
Giặc làm càn tiến sâu chiếm dần biển đảo!
Rồi được mời xây dựng Bauxit, Formosa!
Mất đất biên cương, Mất đảo ngàn xa,
Sông suối tanh hôi,
Biển không còn nguồn cá sống!
Lòng đau vô cùng tận,
Cùng nỗi đau của hằng triệu hiền dân!
Đã đến lúc tình thâm thành lời nói:
Cô lên tiếng kêu cầu ai người liên đới
Sao đê hèn để giặc hà hiếp thế kia:
Còn gì thể thống một quốc gia,
Còn gì là anh linh con Hồng cháu Lạc.
Lo tương lai cuộc đời sau lên gành xuống thác,
Lo cái lo của hằng triệu hiền dân!
Hậu quả là công lý lệch cán cân,
Phần thắng to đã về bên quyền lực,
Kết án cô 10 năm dài tù ngục,
Thế giới nhân quyền cũng lên tiếng kêu oan!
Sao lại cố tình chận nghẹt cổ người dân?
Không cho họ nói lời lương tâm hy vọng!
Cô gan dạ thanh tâm không phản động.
Dù án kia kết nặng đến dường nào!
Ôi 10 năm! Mắt vẫn tỏ nét tự hào.
Cô đòi yêu nước !
Dẫu bị ai dùng quyền uy từ khướt!
Án lệ này càng minh chứng thịnh tình cô!
Một tấm lòng vì nước thiết tha!
(*) Nguyễn Ngọc Như Quỳnh.
(**) Tục ngữ Việt Nam.
Mẹ Nấm!(*)
Cô chào đời giữa quê hương thống nhất,
Một Việt Nam độc lập, tự do.
Ảnh fb. |
Cả tuổi trẻ được đồng bào đùm bọc,
Biết yêu con đê, làng xóm, biển trời,
Biết thương người như thể thương thân!(**)
Cũng năm ấy giặc tràn qua biên giới.
Lấn đất, giết dân nghèo vô tội!
Giặc làm càn tiến sâu chiếm dần biển đảo!
Rồi được mời xây dựng Bauxit, Formosa!
Mất đất biên cương, Mất đảo ngàn xa,
Sông suối tanh hôi,
Biển không còn nguồn cá sống!
Lòng đau vô cùng tận,
Cùng nỗi đau của hằng triệu hiền dân!
Đã đến lúc tình thâm thành lời nói:
Cô lên tiếng kêu cầu ai người liên đới
Sao đê hèn để giặc hà hiếp thế kia:
Còn gì thể thống một quốc gia,
Còn gì là anh linh con Hồng cháu Lạc.
Lo tương lai cuộc đời sau lên gành xuống thác,
Lo cái lo của hằng triệu hiền dân!
Hậu quả là công lý lệch cán cân,
Phần thắng to đã về bên quyền lực,
Kết án cô 10 năm dài tù ngục,
Thế giới nhân quyền cũng lên tiếng kêu oan!
Sao lại cố tình chận nghẹt cổ người dân?
Không cho họ nói lời lương tâm hy vọng!
Cô gan dạ thanh tâm không phản động.
Dù án kia kết nặng đến dường nào!
Ôi 10 năm! Mắt vẫn tỏ nét tự hào.
Cô đòi yêu nước !
Dẫu bị ai dùng quyền uy từ khướt!
Án lệ này càng minh chứng thịnh tình cô!
Một tấm lòng vì nước thiết tha!
(*) Nguyễn Ngọc Như Quỳnh.
(**) Tục ngữ Việt Nam.