Kỳ Co ấy
xưa thế đây,
Hôm nao
người đến người gây nhiễu phiền.
Chẳng bình yên
chốn thần tiên,
Bồng lai thiền đạt
đâu miền nào xa.
Chung quanh
hay chính lòng ta!
Chiếc thuyền đơn nhỏ
vượt qua nghìn trùng...
Đời lao vào
cuộc mông lung,
Kỳ Co gởi lại
yên cùng sóng xao.
Em rồi
ngày tháng hư hao!
Chiều xuân chạnh nhớ
nao nao trong hồn.
Nước xanh hoa trắng
dập dồn,
Đầu ghềnh rong biển
bên cồn sóng xô.
Nhấp nhô
rạng đá Kỳ Co.
Gió nồm-nam vội
hư vô giấc nồng.
Đã mấy xuân
em theo chồng...
xưa thế đây,
Hôm nao
người đến người gây nhiễu phiền.
Ảnh fb. Khổng Xuân Hiền. |
chốn thần tiên,
Bồng lai thiền đạt
đâu miền nào xa.
Chung quanh
hay chính lòng ta!
Chiếc thuyền đơn nhỏ
vượt qua nghìn trùng...
Đời lao vào
cuộc mông lung,
Kỳ Co gởi lại
yên cùng sóng xao.
Em rồi
ngày tháng hư hao!
Chiều xuân chạnh nhớ
nao nao trong hồn.
Nước xanh hoa trắng
dập dồn,
Đầu ghềnh rong biển
bên cồn sóng xô.
Nhấp nhô
rạng đá Kỳ Co.
Gió nồm-nam vội
hư vô giấc nồng.
Đã mấy xuân
em theo chồng...