Ngày xa quê
vào Quy Nhơn lên trung học,
Nét ngỡ ngàng xưa ấy
vẫn còn đây,
Lần đầu tiên
lạ trường lớp đến cô thầy,
Mình nào biết
rồi còn xa hơn thế nữa...
Tựa nương theo
tiếng sóng gào mưa đổ,
Cuộc phiêu lưu
hơn quá nửa tuổi đời,
Ngẫm nhìn mình tấm ảnh cũ
thấy vui vui,
Đời dâu bể
trong lẽ thường dâu bể,
65 năm qua
rồi như mất cả,
Còn gì hôm nay
là một chút ứ thừa,
Đem phơi khô
như đang nắng gặp mưa,
Lười dọn dẹp
đành để cho ướt sũng.
Ngày xa quê và
hôm nay mình cũng,
Cũng một mình thơ thẫn
bóng riêng soi!
Lười tìm lời
ngon ngọt ông tôi,
Lười làm lão ngồi ván cao
trà dư tữu hậu.
Còn chút xíu nữa
để dành cho đêm tối,
Vũ trường thôi
theo nhịp nhạc tung tăng,
Để quên đi
từng cái rung răng rụng,
Quên cả khi gối mỏi
lưng còng,
Ngộ ra mình...
đời là một cuộc thong dong,
Có lờ đi
vẫn còn đây chưa hẳn mất!
vào Quy Nhơn lên trung học,
Nét ngỡ ngàng xưa ấy
vẫn còn đây,
Ảnh fb.bxl. |
lạ trường lớp đến cô thầy,
Mình nào biết
rồi còn xa hơn thế nữa...
Tựa nương theo
tiếng sóng gào mưa đổ,
Cuộc phiêu lưu
hơn quá nửa tuổi đời,
Ngẫm nhìn mình tấm ảnh cũ
thấy vui vui,
Đời dâu bể
trong lẽ thường dâu bể,
65 năm qua
rồi như mất cả,
Còn gì hôm nay
là một chút ứ thừa,
Đem phơi khô
như đang nắng gặp mưa,
Lười dọn dẹp
đành để cho ướt sũng.
Ngày xa quê và
hôm nay mình cũng,
Cũng một mình thơ thẫn
bóng riêng soi!
Lười tìm lời
ngon ngọt ông tôi,
Lười làm lão ngồi ván cao
trà dư tữu hậu.
Còn chút xíu nữa
để dành cho đêm tối,
Vũ trường thôi
theo nhịp nhạc tung tăng,
Để quên đi
từng cái rung răng rụng,
Quên cả khi gối mỏi
lưng còng,
Ngộ ra mình...
đời là một cuộc thong dong,
Có lờ đi
vẫn còn đây chưa hẳn mất!