Hạ về bên ấy phải không em?
Nhìn hoài nắng cháy bóng vàng êm,
Cho tôi mơ tắm trong màu hạ,
Nắng của quê mình nắng vàng êm.
Hạ về Eo Gió phải không em?
Gió của biển Đông gió Nồm êm,
Tôi mơ được thở hương mùa hạ,
Làn gió quê mình gió Nồm êm.
Hạ về bên ấy nhớ tôi không!
Melbourne mưa lạnh với sương giăng,
Đợi em mòn mỏi ơi hương hạ,
...và ở lòng tôi lạnh một dòng!
Nhớ đến quê là nhớ hạ thôi,
Eo Gió năm xưa có một người,
Một chuyến trùng dương ngàn dặm biệt,
Chỉ bởi vì định phận nhánh rong trôi!
Cho thơ cảm xúc đọc tìm vui,
Hạ và Eo Gió vốn của tôi,
Của tôi tự thuở tôi chưa hiểu,
Chữ nghĩa yêu thương quý nhất đời!
Hạ về bên ấy phải không em?
Melbourne đông giá vẫn hằng đêm...
Nhìn hoài nắng cháy bóng vàng êm,
Cho tôi mơ tắm trong màu hạ,
Nắng của quê mình nắng vàng êm.
Ảnh fb Nguyễn Đua. |
Gió của biển Đông gió Nồm êm,
Tôi mơ được thở hương mùa hạ,
Làn gió quê mình gió Nồm êm.
Hạ về bên ấy nhớ tôi không!
Melbourne mưa lạnh với sương giăng,
Đợi em mòn mỏi ơi hương hạ,
...và ở lòng tôi lạnh một dòng!
Nhớ đến quê là nhớ hạ thôi,
Eo Gió năm xưa có một người,
Một chuyến trùng dương ngàn dặm biệt,
Chỉ bởi vì định phận nhánh rong trôi!
Cho thơ cảm xúc đọc tìm vui,
Hạ và Eo Gió vốn của tôi,
Của tôi tự thuở tôi chưa hiểu,
Chữ nghĩa yêu thương quý nhất đời!
Hạ về bên ấy phải không em?
Melbourne đông giá vẫn hằng đêm...