Chẳng giống ai thì cho tớ giống tôi,
Giống lưỡi và răng khác với người,
Vui không để lộ màu hồng trắng.
Buồn chẳng than van đến hở môi!
Chẳng giống ai thì để tớ giống tôi,
Giống cái cảm quan khác với người,
Ghét tôi tâm đắc nhiều vọng động,
Thương mình phiêu dạt bởi vị “Tôi”!
Chẳng giống ai thì tớ được giống tôi!
Khác với người thôi thoải mái rồi...
Giống chi lặn lội trong đời bạc,
Bã lợi danh vinh nhục ... lắm đổi dời!
Chẳng giống ai thì tớ cứ giống tôi!
Giống cái vô duyên nhất muôn loài,
Lang thang khắp nẻo trong hoang mạc,
Thấy có mình tao ngộ những chân trời...
Chẳng giống ai thì tớ phải giống tôi!
Giống cái đôi chân dẽo ham vui,
Tai nghe nhạc trỗi thanh âm nhộn,
Bước ra sàn khiêu vũ điệu chơi vơi...
Chẳng giống ai thì tớ giống tôi không?
Cái tôi cái tớ như chẳng cần,
Bởi bao phiền não vì hắn cả,
Vứt đi rồi tâm thức rõ mênh mông!
Giống lưỡi và răng khác với người,
Vui không để lộ màu hồng trắng.
Buồn chẳng than van đến hở môi!
Ảnh Võ Tấn. |
Giống cái cảm quan khác với người,
Ghét tôi tâm đắc nhiều vọng động,
Thương mình phiêu dạt bởi vị “Tôi”!
Chẳng giống ai thì tớ được giống tôi!
Khác với người thôi thoải mái rồi...
Giống chi lặn lội trong đời bạc,
Bã lợi danh vinh nhục ... lắm đổi dời!
Chẳng giống ai thì tớ cứ giống tôi!
Giống cái vô duyên nhất muôn loài,
Lang thang khắp nẻo trong hoang mạc,
Thấy có mình tao ngộ những chân trời...
Chẳng giống ai thì tớ phải giống tôi!
Giống cái đôi chân dẽo ham vui,
Tai nghe nhạc trỗi thanh âm nhộn,
Bước ra sàn khiêu vũ điệu chơi vơi...
Chẳng giống ai thì tớ giống tôi không?
Cái tôi cái tớ như chẳng cần,
Bởi bao phiền não vì hắn cả,
Vứt đi rồi tâm thức rõ mênh mông!