Đi về xứ bình yên!
Hởi em người mệt mỏi,
Nơi đây nhiều bóng tối,
Cạm bẩy và đam mê.
Về đi thôi, hãy về!
Lòng em đầy sợ hãi,
Trong em nhiều nghi ngại,
Chẳng có gì luyến lưu.
Em không phải là tôi!
Chần chờ chân vấp ngã.
Tôi không phải là em ,
Lánh chiều hôm mưa đổ.
Tôi, Em không là gỗ,
Chẳng là đá vô tri,
Mình con tim nhỏ lệ,
Cùng nghẹn thở ... mấy khi.
Đi về xứ bình yên!
Về đấy thôi em nhé,
Dẫu như không tươi trẻ,
Tâm hồn vẫn an nhiên.
Hởi em người mệt mỏi,
Nơi đây nhiều bóng tối,
Cạm bẩy và đam mê.
Khoá 11 spqn 45 năm. |
Lòng em đầy sợ hãi,
Trong em nhiều nghi ngại,
Chẳng có gì luyến lưu.
Em không phải là tôi!
Chần chờ chân vấp ngã.
Tôi không phải là em ,
Lánh chiều hôm mưa đổ.
Tôi, Em không là gỗ,
Chẳng là đá vô tri,
Mình con tim nhỏ lệ,
Cùng nghẹn thở ... mấy khi.
Đi về xứ bình yên!
Về đấy thôi em nhé,
Dẫu như không tươi trẻ,
Tâm hồn vẫn an nhiên.