Ngồi buồn
ghi đại mấy câu,
Làm thơ chi
để cái sầu cứ vương.
Thông minh
họ hoạ thơ Đường,(*)
Đôi câu lục bát
mình thương lắm rồi.
Thơ là
nắm lấy cuộc đời,
Cái điều không thể cùng người
bàng quan.
Có khi
tiếng hát đại ngàn,
Réo lên cung bậc
võ vàng thanh âm.
Giữa trời đất
như lặng câm,
Chẳng ai là
khách tri âm một lần.
Làm thơ
chẳng thiết phải cần,
Chắt chiu tâm sự
phân trần mới vui.
Với nhau
còn được bao nhiêu!
(*) Loại thơ Đường luật lưu truyền ảnh hưởng rất lớn trong kho tàng thơ Việt, chẳng hạn như thể loại Thất ngôn bát cú ( Bài thơ có 8 câu với đề-thực-luận và kết hẳn hoi, mỗi câu có 7 chữ ).
ghi đại mấy câu,
Làm thơ chi
để cái sầu cứ vương.
Fb. bxl. |
họ hoạ thơ Đường,(*)
Đôi câu lục bát
mình thương lắm rồi.
Thơ là
nắm lấy cuộc đời,
Cái điều không thể cùng người
bàng quan.
Có khi
tiếng hát đại ngàn,
Réo lên cung bậc
võ vàng thanh âm.
Giữa trời đất
như lặng câm,
Chẳng ai là
khách tri âm một lần.
Làm thơ
chẳng thiết phải cần,
Chắt chiu tâm sự
phân trần mới vui.
Với nhau
còn được bao nhiêu!
(*) Loại thơ Đường luật lưu truyền ảnh hưởng rất lớn trong kho tàng thơ Việt, chẳng hạn như thể loại Thất ngôn bát cú ( Bài thơ có 8 câu với đề-thực-luận và kết hẳn hoi, mỗi câu có 7 chữ ).