Như những ngày xưa ở chốn này,
Cát trắng biển xanh không áng mây,
Của chiều đầu hạ nam non nhẹ,
Cùng đám trẻ tôi vun cát xây...
Xây những tường cao những hoàng thành,
Đứa là vua chúa đứa cung tần,
Phân chia lãnh địa riêng một cõi,
Nghiêu hến hoá vàng diệu hoá sanh!
Ghềnh đá hai bên đắp nên làng,
Sóng xô sóng đẩy mộng đời hoang,
Lúc khơi lúc lộng gian nguy thách,
Lúc cùng thái cực quẻ ly tan!
Những xác dã tràng lấp vùi sâu,
Thời gian mọi vật đổi thay mau,
Đứa còn nơi đó trong nỗi nhớ,
Đứa bóng lãng du thấy bạc đầu!
Cát trắng biển xanh không áng mây,
Của chiều đầu hạ nam non nhẹ,
Cùng đám trẻ tôi vun cát xây...
Fb. Nguyễn Kim Chức |
Đứa là vua chúa đứa cung tần,
Phân chia lãnh địa riêng một cõi,
Nghiêu hến hoá vàng diệu hoá sanh!
Ghềnh đá hai bên đắp nên làng,
Sóng xô sóng đẩy mộng đời hoang,
Lúc khơi lúc lộng gian nguy thách,
Lúc cùng thái cực quẻ ly tan!
Những xác dã tràng lấp vùi sâu,
Thời gian mọi vật đổi thay mau,
Đứa còn nơi đó trong nỗi nhớ,
Đứa bóng lãng du thấy bạc đầu!