Em tôi luôn
miệng cười toe toét,
Không có gì
hờn mát anh đâu,
Thời vui
nào có dài lâu,
Cứ cười
cười miết sanh câu Niết Bàn.
Phải rồi em nó
tên Hoan!(*)
Người trong xóm
gọi yêu là gái,
Từ khi còn
nhỏ bé tí teo,
Lớn khôn
xinh xắn mỹ miều,
Lắm chàng xứ khác
thả neo xóm mình.
Em cứ cười
như vô tình!
Giờ sao em
một mình thích vậy,
Giữ năm ba
cháu nội ngoại vui nhà,
Con ai kệ
là cháu ta,
Ngoại thương nội ẳm
lại bà bà đây.
Em cũng
cười tươi như ngây!
(*) Trong xóm bình dân Lý Minh ngày còn bên nhà gọi Hoan cho thân mật là Gái...
miệng cười toe toét,
Không có gì
hờn mát anh đâu,
Fb. Hoan Võ. |
nào có dài lâu,
Cứ cười
cười miết sanh câu Niết Bàn.
Phải rồi em nó
tên Hoan!(*)
Người trong xóm
gọi yêu là gái,
Từ khi còn
nhỏ bé tí teo,
Lớn khôn
xinh xắn mỹ miều,
Lắm chàng xứ khác
thả neo xóm mình.
Em cứ cười
như vô tình!
Giờ sao em
một mình thích vậy,
Giữ năm ba
cháu nội ngoại vui nhà,
Con ai kệ
là cháu ta,
Ngoại thương nội ẳm
lại bà bà đây.
Em cũng
cười tươi như ngây!
(*) Trong xóm bình dân Lý Minh ngày còn bên nhà gọi Hoan cho thân mật là Gái...