Tôi lại chăm tôi
hằng ngày,
Ít nói một chút
thiền rày nhiều hơn.
Tập nhẫn nhịn
và xả buông,
Ảnh Selfie.
đụng phiền nhiễu chi.
Giữ tâm an
tịnh từng giây...
Tôi chăn tôi
hơn mọi khi,
Tâm viên ý mã
tánh vì đa đoan.
Phải chăng ác nghiệp
giả tồn,
Sửa đi chữa lại
vẫn còn đó đây.
Tôi chăn tôi miết
từng giây!
Tôi quan sát tôi
từ nay,
Lăng xăng khuấy động
như ngày còn thơ.
Giữ thiền quán
trong một giờ,
Cũng khó như chuyện
làm thơ gieo vần.
Thế nên thật
phải chuyên cần!