Nước đã về đâu chảy về đâu,
Ghềnh đá trơ vơ cả đây rồi,
Xương khô từng mảng thân gầy guộc,
Oằn oèo theo với đá không lời.
Ảnh fb. Trần Kim Loan.
Trò chơi cút bắt...những cánh diều,
Triều theo trăng sáng rời thế giới,
Ta chờ em hoang dại cô liêu.
Có bao giờ em trở về không,
Cô gái miền quê đã lấy chồng,
Gần xa cũng mặc cô nào biết,
Để lạnh lùng ghềnh đá vô tâm.
Qua những thăng trầm nước còn đây,
Rong rêu hạnh phúc cuộc sum vầy,
Là em về đó như mong ước,
Ta cỗi cằn biển nước nào hay.
Ta có một đời yêu biển khơi,
Yêu cánh hải âu sải lưng trời,
Ngược dòng nước cuốn trong mùa chướng,
Để muôn đời lạc mất em thôi!