Cái tật làm thơ khổ mọi người,
Khổ thân thờ thẩn rách tả tơi,
Khổ con khổ vợ không an ủi,
Khổ kiếm bạn bè đọc mới vui !
Ảnh Internet.
Đem ra sắp xếp cho thuận vần,
Có khi trái nghĩa không ai hiểu,
Hỏi lại mình mình cũng chẳng thông!
Thế là buồn bã nhấm vài ly,
Say để cho qua lúc ngu si,
Đến khi tĩnh dậy lâm râm tiếp,
Con chữ ở đâu giống như gì!
Xong được bài thơ bán ai mua?
Giữa phố huênh hoang quá dư thừa,
Thơ lên facebook mong người đọc,
LIKE thôi nghen đừng có khó ưa!
Em lại một phen khổ vì tôi,
Xấu hổ thơ mình đúng dở hơi,
Chẳng ra chi cả ra gì cả,
Hư cái tên lỡ hết tuổi đời !