Qua Facebook tìm ra
thêm nhiều bạn cũ,
Dẫu thời gian
da sạm tóc bạc phơ,
Tay cầm ly miệng há hốc
hô “dô”!
Nhưng chẳng muốn
hớp rượu bia nào vô bụng.
Ảnh Nguyễn Hữu Thành
qua luôn rồi thời tranh luận,
Giám đốc, giáo sư,
chủ doanh nghiệp, nhà sư…
Còn gặp nhau
nhờ liên lạc tin thư,
Cùng ôn cố như giữ gìn
kho tàng quý giá!
Nhiều bạn đã vắng bóng lâu
không còn ai nhớ,
Cuộc nhân sinh
bạc bẽo khôn lường,
Chẳng ai trách ai
đời sống vô thường,
Biết có đó và còn đây
là vạn hạnh!
Mừng gặp nhau
giây phút tuyệt vời lòng chạnh…
Trường còn kia
thấy cô đã đâu rồi,
Câu chuyện bình thường
nói để nói mà thôi,
Thương, yêu, nhớ,…
cũng buông rời chừng đã mỏi!
Có gì đâu đây
không từng thay đổi,
Chỉ giúp tôi
hiểu thấu tận tường?