Trông sóng dập dồn nhớ bão xưa,
Lúc đà lên 9 tuổi ngây thơ,
Bão to lớn nhất lòng thế kỷ…
Tàn phá quê nghèo trong xác xơ!
Ảnh Ngô Đình Hùng.
Sóng chất ngất cao chót vót cao,
Cuồn cuộn chênh vênh đổ ùa vào,
Làng tôi vách lá tranh chưa kịp…
…che kín đầu vì chiến cuộc hư hao.
Khổ đau chồng chất bởi vì đâu?
Nhân tai thiên họa những cơ cầu,
Tan rồi tái lập như duyên nợ,
Sức người chịu đựng mãi thương đau!
Khiếp sợ thiên nhiên khiếp sợ người,
Mất quyền giải phóng kiếp tôi đòi,
Sợ thân bé nhỏ trong vạn nạn,
Phép đời thâm độc sợ lòng tôi!
Bọt trắng tràn bờ nhớ bão xưa,
Chân trần lưng nám chạy trong mưa,
Gió to nghiêng ngã đường mương ngập,
Dẫm bừa tung toé biển và mưa!