Lắm lúc nhớ Me muốn gọi về,
Năm lần bảy lượt mẹ chẳng nghe,
Chuộng reo đoan chắc thằng nhỏ gọi,
Rồi hỏi lần nói chi đó hè?
Ảnh bxl.
Còn nghe mồm một ý cả lời,
Đột nhiên mất dần đi thính giác,
Con gào to thủng vách bầu trời.
Có nói được gì với Mẹ đâu,
Có phải chuông reo Mẹ hiểu rồi,
Ừ ra chúng nó anh em nó…
Mấy đứa ở xa nhớ Mẹ thâu,
Những đứa bên nhà biết gì không?
Các em thật hạnh phúc kệ gần,
Nhớ Me thì ghé sang thăm hỏi,
Hiếu thảo hiền ngoan đức có phần!
Vậy đó nhớ Me cứ gọi về,
Mặc dù âm sắc bà chẳng nghe,
Nhưng thôi gọi để như nhắc nhớ,
Ký ức xa xưa lối đi về.