Khai bút đầu năm
lành ư mùng 8,
Qua hạ niêu
kể như hết Tết rồi,
Sám hối cho tâm
thanh thản ít nhiều,
Chớ cứ giữ
phân vân hoài mệt mỏi.
Ảnh fb.
mình làm chi nên lỗi?
Không không đâu
mình không phải thế đâu?
Chẳng qua xuân
điểm trời đất muôn màu,
Lòng đã dậy nỗi cuồng si
vô độ!
Nhấm chút rượu
chứa cho đầy phiền não...
Yêu quá rồi
sức quyến rũ thiên nhiên,
Đổi dáng thay hình
ngã hiện miên man,
Em và họ
và hoa và cảnh sắc!
Nói sám hối
là biết mình có tội,
Tội loạn dâm
với nhan sắc thế gian,
Tội tham lam
từ nông phố đại ngàn,
Tội vơ vét kho tàng
ta nghiệp chủ?
Tội giành lấy quyền sống
từ đồng loại,
Tội cho mình
được phép lập bầy đàn,
Ta được tôn
xưng chúa tể trần gian,
...nhiêu thế đủ
cho một lần sám hối?
Khai bút đầu năm
chương dài hối lỗi!