Đừng lắm chê khen những nghèo giàu,
Năm ba thức được giữ bao lâu,
Bần hàn hay chánh nhân quân tử,
Cùng hẹn trăm năm cỏ một màu!
Ảnh Internet
Biết mình lẩn quẩn cõi vô minh,
Sống trong hạnh nguyện ơn Bồ tát,
Mạng nghiệp luân hồi một chúng sanh!
Cũng lắm người tu dụng thuộc kinh,
Trì chú đàn chay chứng ngộ mình,
Thực ra mới chưa là phân nửa,
Cái vĩ đại hơn ở nhân hành!
Phẩm hạnh lúc này ở người tu,
Chuyên lo vật chất lậm công phu,
Niết bàn nào thấy xung quanh họ,
Ngay cả tâm hồn thấm thía đau!
Tu lánh khen chê tránh bạc tiền,
Lánh danh tránh lợi đấng bề trên,
Cho mình sáng suốt trong tinh tấn,
Phổ độ chúng sanh sống an hiền!