Quy Nhơn tôi
phố bây giờ như thế đó!
Vậy mà sao lòng vẫn nhớ
phố xưa,
Ảnh BQK.
xen lấn những hàng dừa,
Thiếu chăm bón khẳng khiu
người lo rối rộn.
Quy Nhơn tôi
bây giờ phố là thế đó!
Nét mỹ miều duyên dáng cũ
đã về đâu?
Thương nguồn nước Tây Sơn
qua cầu Thị Nại,(*)
Lững lờ bịn rịn
quyến luyến đôi câu,
Có còn người về ngắm trăng khuya
đảo Phương Mai ảo mộng?
Chập chờn lóng lánh
đôi bến sóng xô!
Nói sao cho đủ để vừa,
Qua cơn gió dữ
lạnh hề … còn không?
(*) Là đầm nước mặn lợ lớn nhất tỉnh Bình Định. Phù sa từ các nhánh sông Kôn, sông Hà Thanh đều đổ về đây, lâu dần bồi đắp khiến cho đầm càng đầy thêm. Khi thủy triều lên, mặt đầm nước mênh mông, tạo sóng dập dìu như mặt biển. Khi thủy triều rút nước cạn để lại mặt đầm trơ trọi, lênh láng sình lầy.(Google).