Bước dần tới
là đi lui phải không ạ?
Vậy đi lui
là lối dễ quá rồi,
Thì ta ngang dọc
Bước sao tránh được
khỏi trời nắng mưa!
cho mùa hạn-lũ!
Có tới-lui
mới có nhịp nhàng vui,
Thăng hoa
đức tính của người,
Rồi sanh lão bệnh tử
luật đời-thời gian!
Lần bước tới
là bước lui về điểm hẹn,
Tuyệt nhiên
vô thuỷ
vô chung!