Rau đắng đây
kìa … giống nhau không?
Mọc hoang
thành bãi tự nên dồng,
Xanh tươi khô héo
trong thinh lặng,
Ảnh bxl.
và nồng…
Thực nó tên gì
chẳng biết đâu,
Nhớ chuyện năm xưa
bà cụ nghèo,
Sống nhờ rau
đắng qua ngày tháng,
Không cháu con
cô quả nương dâu…
Rau đắng bên hồ
những bãi hoang,
Luộc hay lẩu nhúng
nặng đủa dòn,
Thơm lừng môi lưỡi
mùi quên vị,
Chuộng hiền ngoan
giữ mãi lòng son.