Chờ đến cuối thu mới đổi màu,
Lá còn lưu luyến những … vì đâu,
Sương mai hay nắng vàng gió nhẹ?
Tự nhiên vui…cứ ngỡ thu sầu!
Ảnh bxl
Đã cuối thu rồi có rụng đâu,
Thỏ thẻ chừng như nhắc tình đầu,
Rung lên cung bậc thanh âm nhớ,
Bảo rằng như tâm thức của thu!
Chờ được bao lâu nữa bây giờ…
Lá vàng héo úa đến xác xơ,
Nhưng thôi đông đã vờn trước ngõ,
Thu rồi thu trong nỗi bơ vơ…