Vẫn thường mơ
được cái ngày trở lại,
Biển vắng em
chắc không mấy gì vui,
Thủy triều xuống lên
ghềnh đá đĩa của tôi,
Bên sóng bên gió
đìu hiu võ vàng.
Ảnh fb.
Vẫn biết chắc
có ngày em trở lại,
Không vì nhau
mà vị cõi riêng mình,
Tin rằng em
với năm tháng hồi sinh,
Một đời mới
trong bình an êm ấm!
Tình yêu mình
khác thường nhiều vương vấn,
Đẹp như ngày không mây
và trong sáng tựa nắng hè,
Giữ lòng đầy kỷ niệm
chưa ai nói đã nghe,
Ầm ĩ lắm
và thanh âm vi tế lạ!
Ngày bất chợt
bỗng nhiên mình xa lạ,
Ngăn cách nào
hẳn áp đặt giữa đời nhau,
Thì thôi
không thể nhận là đớn đau,
Ra sao cũng mặc
nắng mưa lâu cũng phai sờn…
(*) Ghềnh Đá Đĩa ở Tuy An, Phú Yên, Việt Nam.