Về tìm nắng hạ
biển quê ta,
Vui quá quanh đây
vẫn thuyền bè,
Không để
đưa mình lần vượt biển,
… mà gió qua sóng lại
dậy hồn hoa!
Ảnh Nguyễn Sĩ Tạo
tắm cùng bằng hữu,
Nước vẫn trong xanh
cát trắng vàng,
Bước chếnh choáng
ngã nghiêng cùng sóng,
Hụp lặn theo
những cá nhỏ một đàn…
Thấy ở nơi mình
nỗi khát khao,
Muốn trèo núi Cấm (1)
tránh nhiều gai,
Như từng lục lội
tìm cành dẻ,
Cột túi thơm
khoe em tưởng chuyện hài!
Nghe ở tim mình
tiếc quá đi,
Mất rồi dốc cao “Cá” (2)
nơi này,
Leo lên chùi xuống
chân nào mỏi,
Thuở theo nhau
thanh sắc tuổi xuân thì…
Ta chốn Ta Bà
em ở đâu…
Chẳng có thần thông
phép nhiệm mầu,
Chẳng có
quyền năng nào để hiểu,
Cảm thông nhau
cực lạc tự Niệm đau!
Ta về tắm nắng
biển quê hương,
Ừ hé
lại vương giấc mộng thường…
(1) Tên ngọn núi chắn giữ làng Vũng Nồm và vũng Bấc với biển Đông.
(2)Cái dốc Cá cao ngăn cách giữa 2 xóm cũ và mới.