Có phải là thơ
hay không?
Mà sao thấy chút
lâng lâng lòng mình.
Thì thôi xin
tỏ cái tình,
Giấu chi kỹ mãi
đinh ninh khổ lòng.
Viết ra rồi cũng
lân lân…
Ảnh Kim Chức
Viết là
giải toả cho mình,
Thỏa mãn sở thích
cái tình của tâm.
Có cần ai hiểu
xa gần,
Khen chê hay dở
mệt căng tuổi đời.
Tỏ bày như chuyện
nói vui…
Thơ
chỉ ngụ ý vẫy thôi,
Một kiểu sinh hoạt
giữa trời lãng du.
Lúc sương mờ
của mùa thu,
Khi trong giá rét
giăng mù mùa đông.
Chẳng thiết tha
chẳng ân cần…
Thơ in thành sách
cũng vui,
Mắc công tốn của
chơi thôi dại khờ.
Trong đời
có những u mê,
Mình xin chọn dạng
u mê kiểu này.
Chia sẻ tôi
giấc ngủ ngày!