Mẹ ngồi bên chú Chín,
Đôi mắt cứ nhắm nghiền,
Cũng chẳng hé lim dim,
Tưởng sợ điều không thật?
Ảnh Nhà Lộc
Nhiều lúc chỉ như mơ,
Điều Mẹ mơ nay…thật,
Mười năm rồi mới gặp!
Chú ngồi ôm vai Mẹ,
Giữ nụ cười vô ưu,
Thời gian qua xứ người,
Cho phần đời riêng tư.
Mười năm rồi nhớ Mẹ!
Từ độ mãn tang Cha,
Chú Chín nay về nhà,
Ngày giỗ Cha phụng Mẹ!
Cùng mừng vui hội ngộ,
Hạnh phúc nào đẹp hơn,
Mẹ của một đàn con,
Tình mẫu tử thiêng liêng!
Chú về từ Ca li. (*),
Mang yêu thương dâng Mẹ.
Cái ngoan hiền muôn thuở,
Giữa đạo đời đổi thay.
Chúng mình được hôm nay,
Công lao từ Cha Mẹ,
Cả đời người vất vả,
Sinh tồn và phát huy!
(*) tên một bang của nước Mỹ.