Vâng, ai cũng có một ngôi nhà,
Để đi về để là nơi nương tựa,
Nhưng người lưu vong tôi bất hạnh vô cùng,
Có thể như là có đó nhưng không phải của mình,
Phủ định đó một lý do ẩn đầy lý trí…
Ảnh Internet
Có thể là chòi tranh vách đất ven biển mé rừng,
Nơi chứa bao nhiêu gian khó đã từng,
Nghèo giàu nào ngại của mình thế thôi,
Thương thay vật đổi sao dời…
Nó ở đó nhưng vì sao xa lạ quá?
Của mình ư sao không biết của mình,
Nói năng cẩn trọng ngại ngần,
Bước chân sợ vấp bực gần thềm xa,
Có ai tầm xét từ xa!
Vâng, ai cũng mong một ngôi nhà,
Ông bà cha mẹ giàn hoa sân vườn,
Mơ ước ước mơ rất thường,
Mà sao khó lạ trên đường cái quan.
Hoa văn ngữ cảnh võ vàng!
Vâng, ai cũng mong về nhà mình,
Sớm trưa mưa nắng với tình yêu thương,
Dẫu tha hương dẫu dặm trường,
Vì chân sự sống vấn vương vơi đầy.
Khi chiều xuống đêm lắm mây…
Google dịch:
Yes, everyone has a house,
To go home and be a refuge,
But I, the exile, am extremely unhappy,
It may seem like it's there but it's not mine,
Deny it with a rational reason...
Yes, everyone has a physical house,
It could be a thatched hut on a dirt wall at along seashore or near the forest,
The place that contained so many hardships,
The rich and poor are not afraid of themselves, that's all.
Love changes, things change...
It's there but why is it so strange?
Why don't you know what's mine?
Speak carefully and hesitantly,
I'm afraid of tripping my steps near the far steps,
Someone is looking from afar!
Yes, everyone wants a house,
Grandparents, parents, garden flower trellises,
Dreaming dreams is very common,
But why is it so strange on the main road?
Martial arts context pattern!
Yes, everyone wants to go home,
Morning, noon, rain and sun with love,
Even if you're in exile, even if you're far away,
Because the true life is entangled.
When afternoon falls, the night is very cloudy...