Vắng…ừ cả tuần rồi
chẳng thấy em,
Kẻ không đến người không qua
quán buồn tênh,
Mà sao vậy hé?
Gì không nói?
Ai biết lòng ai?
Nỗi niềm riêng!
Ảnh Minh Hoà.
Vị đắng cà phê
đắng xuyên tim,
Mệt lã mồ hôi
đọng mi mềm,
Lời nào êm ái
như vị ngọt,
Lá vườn trong khẻ động
nỗi niềm riêng…
Có thể rồi đây
sẽ nhiều tuần,
Vắng nhau
em có thấy buồn không?
Hay là chưa thể
rằng có thể?
Có hay không
vốn luyến của lòng?
Và quán cà phê
những hoài mong,
Khu vườn nho nhỏ
rợp màu xanh,
Khách ơi
đừng để em chờ đợi,
Suy tư nhiều
càng muốn đọc thơ anh!
Google dịch:
Absent...yeah all week
don't see you,
Those who don't come, those who don't pass
sad shop,
But why is that?
What not to say?
Who knows whose heart?
Their own problems!
Bitter taste of coffee
bitter to the heart,
Tired and sweaty
soft eyelashes,
What a gentle word
like sweetness,
The leaves of the garden are moving
their own problems…
This is possible
will be weeks,
Absent from each other
Do you feel sad?
Or maybe not yet
that is possible?
Yes or no
capital of the heart?
And coffee shops
longings,
Small garden
green,
Guest
Don't keep me waiting,
Think a lot
I want to read your poetry even more!