Thứ Ba, tháng 1 28, 2025

* Đợi giao thừa

Vẫn như những chiều vẫn vậy thôi,
Chúng tôi 5,7 gã tuổi nhiều…
Chẳng cần thiết sơn hào hải vị,
Được cái “lon” rổn rảng tự trào…

Ảnh 3 Trấn Phú

Hết rồng tới rắn đến chi mô,
Ngọ hả? Cái gì?-tuổi của”mo”,
Cái tuổi gan hùm mà dạ sứa,
Nói nói nhiều có hiệu quả chi mô?

Ỉ có 4 chân chạy một mình!
Ngàn thông vùn vụt tự bình mình,
Thế rồi ngày bận đêm lủi thủi,
Chút rượu chút thơ chuyện ái tình?

Vẫn vậy thôi mà khác gì đâu?
Cũng 5,7 gã nhắc thêm sầu…
Háu ăn thích uống vui là chính,
Hỏi trắng đen-ngữ ấy thâu thâu…

Vẫy chứ bỏ bê chẳng đặng đâu?
Lâu lâu thăm khám lại xem sao,
Không còn rục rịch- nên tìm thuốc,
Đời sống còn hưng phần nữa bao lâu?

Phải như rắn hổ mới đàn ông!
Thân mềm mại và cứng cũng không!
Vươn đâu cũng đến là thượng sách!
Nói đủ điều chỉ là chuyện hoài mong!

ChatGPT dịch:

Before New Year’s Eve at 03 Trần Phú, Quy Nhơn!

Still like every other evening,
We, five or seven aging souls, gather.
No need for lavish feasts,
Just the cheerful clink of cans and self-deprecating laughs.

From dragons to snakes, what’s next to follow?
The Horse? What’s that—a year of “old age”?
An age with a lion’s courage but a jellyfish’s heart,
Talking too much—what’s the use anyway?

The chair has four legs yet runs solo!
The pines rush by in the early morning breeze.
Busy days, lonely nights,
A bit of wine, a bit of poetry, and tales of love.

Still the same, what’s so different?
Five or seven of us, stirring up more sorrow.
Loving food, drinks—the joy is the point.
As for black and white—ah, let’s leave that be.

Wave your hand, but don’t abandon it all.
Check in every now and then, just to see.
If it no longer stirs—time for medicine.
Life’s zest—how much longer will it last?

To be a cobra—that’s manly,
Flexible yet firm all at once.
Reach anywhere—that’s the ultimate goal!
But all this talk, just wistful dreams untold.