Thứ Hai, tháng 3 17, 2025

* Áo trắng một thời

Biết nói gì đây áo trắng ơi!
Tình tôi áo trắng của một thời,
Bước chân quýnh quáng qua sân lớp,
Áo trắng mỉm cười dạ chơi vơi…

Ảnh fb Lâm Cẩm Ái
Tôi về có đi qua nơi ấy,
Nhiều lắm nhiều lần chẳng tìm ai,
Cảm giác xa gần miền dĩ vãng,
Chút ít gì còn lại của “tôi”…

Biển nói gì kìa áo trắng ơi!
Khua mãi âm thanh thoảng hương đời,
Nghiêng ngã hải âu muôn trùng sóng,
Cùng mây trời áo trắng cuộc vui…

Tôi về có ngập ngừng vô lối,
Những bước tới lui giữa cổng trường,
Thăm ai có thể là không nữa,
Chừng âm thầm thăm nhớ gợi thương…

Nhắc nhở cho vui áo trắng nè!
Bao nhiêu nuối tiếc những mùa ve,
Phương thắm sân xưa màu thuần khiết,
Giờ đầy áp lực của nhiêu khê?

Biết nói gì đây áo trắng ơi!
Tình tôi áo trắng của một thời,
Bước chân quýnh quáng qua sân lớp,
Vẳng tiếng cợt đùa dạ chơi vơi…

Áo trắng đây rồi áo trắng đâu?
Úc, Âu, Phi, Mỹ,…lắm nhiều châu,
Ngày đi có bao giờ mình nói?
Nhớ nhớ chờ nhau trắng áo màu…

ChatGPT dịch:

What can I say, oh white áo dài?
My love for you, a time gone by.
Hurried footsteps across the schoolyard,
You smiled—my heart left adrift in the sky…

I return, passing by that place,
So many times, yet seeking no face.
A feeling close yet lost in the past,
A fragment of “me”—does it still last?

What does the sea say, white áo dài?
Endless waves whisper life’s lullaby.
Seagulls sway in the boundless foam,
With clouds and sky, your white gown roams.

I return, hesitating in vain,
Pacing back and forth at the school gate.
Who is there to visit—perhaps no one?
Only silent memories stirring fate…

A reminder for joy, oh white áo dài!
How many summers of longing sigh?
Red flamboyant blooms of purest hue,
Now buried in life’s burdens, too.

What can I say, oh white áo dài?
My love for you, a time gone by.
Hurried footsteps across the schoolyard,
Echoed laughter—my heart left awry…

White áo dài here, yet where did it go?
Australia, Europe, Africa, the U.S.—so many shores.
The day we left, did we even say?
We’d remember and wait for white once more…