Đi đâu cũng vậy,
về Melbourne!
Có én, có nhạn, và tình,
nghĩa, nhân,
Có chăn đắp
có gối bông,
Có đêm khiêu vũ
còn nồng men cay…
Ảnh NC club
những lần đi,
Thế giới bao la
kiếm được gì?
Lạ lùng thay
điều chưa thấy,
Ẩn tàng trong
dòng nhạc chảy mê ly.
Đã bao lâu
gắn bó nơi này,
Đủ để xác định
nơi đây là nhà,
Là quê hương
cuộc tình ta,
Của ái, của thức,
của qua, của nàng!
Cuối tuần nhạc hội
miên man giữ,
Như thâu đêm
rét lạnh ấm nồng,
Có vợ chồng
không vợ chồng,
Tình nhân đôi lứa
mặn nồng có nhau!
Chân thành tương kiến
duyên hạnh ngộ,
Cuộc tương phùng
xoá vết chờ mong,
Đêm qua
say khướt đôi lòng,
Sương thu xuống lạnh
tình trong nhịp nhàng!
ChatGPT dịch:
Wherever I go,
I return to Melbourne!
With swallows, with wings, with love,
With kindness, honor, and trust.
With a warm quilt,
With a soft pillow,
With a night of dancing,
Still burning with wine and passion…
Life is rich
with every journey,
Yet what do we gain
from this endless world?
Strangely enough,
what was unseen
Hides within
the music’s flowing ecstasy.
For how long
have I stayed in this place?
Long enough to call it home,
To name it the land of love—
Of passion, of wisdom,
of fleeting days, of you!
The weekend’s music
lingers on,
Like the night—
chilled yet burning bright.
With husbands, without husbands,
With lovers,
holding each other tight.
Sincere encounters,
a fateful meeting,
The long-awaited
reunion unfolds.
Last night,
our hearts drank deep,
Autumn’s mist falls,
loves swaying in rhythm!